Suy nghĩ về Ngày Lao động: Từ sản xuất quá mức đến tự do tài chính
Ngày Quốc tế Lao động 1 tháng 5 sắp đến. Ngày lễ này bắt nguồn từ sự kiện quan trọng của công nhân Mỹ vào năm 1886 đấu tranh cho chế độ làm việc 8 giờ. Mỗi khi đến thời điểm này, luôn có một số nhà kinh tế học đưa ra quan điểm bãi bỏ luật lao động, thực hiện chế độ thuê mướn hoàn toàn tự do.
Tuy nhiên, chúng ta cần nhận ra rằng lý thuyết kinh tế và các nhà kinh tế học đều có lập trường của mình. Ngay cả khi cẩn thận che giấu, quan điểm của họ vẫn sẽ bộc lộ xu hướng của mình. Lập trường của một số học giả kinh tế thường nghiêng về các nhà tư bản hoặc chủ doanh nghiệp, có thể nói là phục vụ lợi ích của các nhà tư bản.
Thực tế, chính việc làm thêm giờ quá mức và sản xuất quá mức đã dẫn đến việc các nhà tư bản tìm kiếm mở rộng thị trường nước ngoài, gây ra các cuộc chiến tranh thực dân toàn cầu từ thế kỷ 17 đến thế kỷ 19. Sản xuất của con người có thể được chia thành ba giai đoạn đơn giản: tự cung tự cấp, đáp ứng nhu cầu của người khác, và sản xuất vì lợi nhuận. Giai đoạn thứ ba, tức là "phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa", thường dẫn đến sản xuất dư thừa, gây ra nhiều vấn đề xã hội khác nhau.
Trong chế độ này, các nhà tư bản giống như những nhà đầu cơ đang chạy theo xu hướng, thấy đâu có lợi nhuận cao liền mù quáng đầu tư. Hành động này cuối cùng dẫn đến tình trạng cung vượt quá cầu, giá trị nhanh chóng giảm sút. Giống như thị trường tiền điện tử, những tài sản có giá trị nhất thường là những tài sản bị hạn chế nghiêm ngặt, tính khan hiếm mang lại giá trị.
Cốt lõi của phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa nằm ở việc "vì tiền" chứ không phải "vì con người". Con người trở thành công cụ để đạt được lợi nhuận, trong khi tiền bạc lại trở thành người thống trị con người. Người lao động trở thành "người công cụ", buộc phải tự chi trả cuộc sống chỉ để tạo ra nhiều lợi nhuận hơn cho nhà tuyển dụng.
Do đó, điều mà các nhà tư bản lo lắng nhất là người lao động "nằm phẳng". Nếu ai cũng đạt được tự do tài chính, thì ai sẽ tạo ra lợi nhuận cho họ? Vì vậy, việc tuyên truyền rằng mọi người đều có thể đạt được "tự do tài chính" mà không cần lao động như các nhà tư bản thường là một cái bẫy trí tuệ.
Đối với người bình thường, làm thế nào để tìm ra bước đột phá trong hệ thống này? Có lẽ câu trả lời là: nhìn vấn đề từ một góc độ cao hơn, tránh sa vào vòng xoáy. Trong thời đại sản xuất quá mức và phát hành quá mức này, việc nắm giữ tài sản khan hiếm có thể là lựa chọn khôn ngoan.
Kỳ nghỉ 1/5, hãy suy nghĩ về cách đạt được tự do tài chính thực sự, thay vì trở thành công cụ lợi nhuận của người khác.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Từ sản xuất thừa đến tài sản khan hiếm: Khải huyền Ngày Lao động
Suy nghĩ về Ngày Lao động: Từ sản xuất quá mức đến tự do tài chính
Ngày Quốc tế Lao động 1 tháng 5 sắp đến. Ngày lễ này bắt nguồn từ sự kiện quan trọng của công nhân Mỹ vào năm 1886 đấu tranh cho chế độ làm việc 8 giờ. Mỗi khi đến thời điểm này, luôn có một số nhà kinh tế học đưa ra quan điểm bãi bỏ luật lao động, thực hiện chế độ thuê mướn hoàn toàn tự do.
Tuy nhiên, chúng ta cần nhận ra rằng lý thuyết kinh tế và các nhà kinh tế học đều có lập trường của mình. Ngay cả khi cẩn thận che giấu, quan điểm của họ vẫn sẽ bộc lộ xu hướng của mình. Lập trường của một số học giả kinh tế thường nghiêng về các nhà tư bản hoặc chủ doanh nghiệp, có thể nói là phục vụ lợi ích của các nhà tư bản.
Thực tế, chính việc làm thêm giờ quá mức và sản xuất quá mức đã dẫn đến việc các nhà tư bản tìm kiếm mở rộng thị trường nước ngoài, gây ra các cuộc chiến tranh thực dân toàn cầu từ thế kỷ 17 đến thế kỷ 19. Sản xuất của con người có thể được chia thành ba giai đoạn đơn giản: tự cung tự cấp, đáp ứng nhu cầu của người khác, và sản xuất vì lợi nhuận. Giai đoạn thứ ba, tức là "phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa", thường dẫn đến sản xuất dư thừa, gây ra nhiều vấn đề xã hội khác nhau.
Trong chế độ này, các nhà tư bản giống như những nhà đầu cơ đang chạy theo xu hướng, thấy đâu có lợi nhuận cao liền mù quáng đầu tư. Hành động này cuối cùng dẫn đến tình trạng cung vượt quá cầu, giá trị nhanh chóng giảm sút. Giống như thị trường tiền điện tử, những tài sản có giá trị nhất thường là những tài sản bị hạn chế nghiêm ngặt, tính khan hiếm mang lại giá trị.
Cốt lõi của phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa nằm ở việc "vì tiền" chứ không phải "vì con người". Con người trở thành công cụ để đạt được lợi nhuận, trong khi tiền bạc lại trở thành người thống trị con người. Người lao động trở thành "người công cụ", buộc phải tự chi trả cuộc sống chỉ để tạo ra nhiều lợi nhuận hơn cho nhà tuyển dụng.
Do đó, điều mà các nhà tư bản lo lắng nhất là người lao động "nằm phẳng". Nếu ai cũng đạt được tự do tài chính, thì ai sẽ tạo ra lợi nhuận cho họ? Vì vậy, việc tuyên truyền rằng mọi người đều có thể đạt được "tự do tài chính" mà không cần lao động như các nhà tư bản thường là một cái bẫy trí tuệ.
Đối với người bình thường, làm thế nào để tìm ra bước đột phá trong hệ thống này? Có lẽ câu trả lời là: nhìn vấn đề từ một góc độ cao hơn, tránh sa vào vòng xoáy. Trong thời đại sản xuất quá mức và phát hành quá mức này, việc nắm giữ tài sản khan hiếm có thể là lựa chọn khôn ngoan.
Kỳ nghỉ 1/5, hãy suy nghĩ về cách đạt được tự do tài chính thực sự, thay vì trở thành công cụ lợi nhuận của người khác.